Trời đẹp, Hà Nhạc Nhạc đồng ý chụp ảnh cùng Tần Chi Tu với điều kiện tiên quyết là giấu mặt chỉ chụp tả chân, sáng sớm ngày 11, mưa đã tạnh biển yên tĩnh.
Hà Nhạc Nhạc tỉnh dậy, đôi mắt có chút sương mù nháy mắt mấy cái.
“Tỉnh?” Mục Duy thu hồi bản vẽ, từ trên ghế đứng lên ngồi vào bên giường, tặng cho cô một cái hôn buổi sáng.
“Đây là anh vẽ?” Lần đầu tiên cô thấy hắn vẽ tranh.
Mục Duy cười cười, lấy bản vẽ qua. Hình ảnh trên đó là dáng vẻ cô ngủ say, bối cảnh phòng, giường với đường cong phóng đãng, nhưng đường cong của nhân vật lại cực kỳ tinh tế, hai loại bút pháp hoàn toàn khác nhau, lại làm cho bản phác họa bằng bút đơn giản này chứa lực hấp dẫn lóa mắt, làm Hà Nhạc Nhạc nhìn thấy bản thân cũng hóa ngốc.
cô gái trong bức tranh được vẽ rất xinh đẹp…
“Như thế nào?”
Hà Nhạc Nhạc lắc đầu, “không biết.”
“A...Khó đánh giá như thế?”
“Vẽ rất đẹp, có thể... nhìn không ra là em luôn.” Hà Nhạc Nhạc mỉm cười méo miệng.
Mở bản vẽ ra, Mục Duy hôn lên đôi môi tươi mới đỏ mọng của cô, từ từ nhấm nháp. hắn thích nhất là bộ dáng lơ đãng đáng yêu, đơn thuần sạch sẽ giống như thiên sứ của cô ── không, không phải loại ảo ảnh thiên sứ giả dối, cô… phải nói giống như là một khối ngọc cực phẩm, im lặng, ôn thuận nhưng con người lại cứng cỏi độc lập.
Dục vọng tự nhiên mà tới dày đặc hơn, từ môi cô hôn xuống cổ mượt mà, xương quai xanh, trong lòng Mục Duy là nồng đậm thương tiếc cùng với thỏa mãn. hắn chưa bao giờ nghĩ tới bản thân sẽ có mộtngày bởi vì một cô gái mà thỏa mãn như thế, cô mềm mại, cô nhẫn nại, cô tính tình quật cường, độc lập, cô không oán, không hận, cô yếu ớt, hắn đều… yêu.
hắn thật sự sẽ yêu một cô gái. Ha ha… nhất định là ông trời không cẩn thận làm cô rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532922/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.