“Thầy Viên!” “Thầy Viên, chào buổi sáng ạ!”
đi theo phía sau Quý Tiết, nhìn thấy dọc đường đi mọi người đều chào hỏi cung kính với người ghi âmbên cạnh Quý Tiết, mà Quý Tiết và Tần Chi Tu chỉ thản nhiên gật đầu, trong mắt Hà Nhạc Nhạc hiện lên chút ý cười.
Ngôi sao cũng tốt, giám đốc công ty truyền thông cũng thế, danh lợi chói mắt nhiều nhất chỉ đổi lấy được sự hâm mộ của mọi người mà thôi, muốn đạt được sự tôn kính phát ra từ nội tâm của người khác vẫn phải nhờ vào mị lực của nhân cách và thực lực đứng đầu.
Lần này thu âm vẫn là bài hát lần trước, thật ra ca khúc này đã được hoàn thành từ sớm, chờ tới bây giờ mới thu nguyên nhân chủ yếu chính là chờ người ghi âm có ria mép này sắp xếp công việc. Mọi người đều chỉ biết tiết mục đó, ai biểu diễn, album của người nào, diễn viên đó đóng phim gì, còn những người thầm lặng chuyên nghiệp phía sau, mọi người chỉ vội vàng nhìn thoáng qua tên của họ mà thôi, nhưng danh hiệu và tên tuổi của bọn họ đại diện cho chất lượng và ý nghĩa, chỉ có những người hiểu rõ công việc đó mới biết được.
“Vị mỹ nữ nhỏ lần trước đâu rồi?” Người ghi âm tên Viên Minh có ria mép vừa điều chỉnh thiết bị vừa hỏi.
“Ở địa cầu đối diện.” Trong phòng không thể hút thuốc, Quý Tiết chỉ có thể cầm điếu thuốc xoay xoay để đã nghiện.
“Sao vậy? không phải người của cậu sao?”
“không phải.”
“Vậy... cô ấy thì sao?”
Quý Tiết nhìn theo ngón tay gầy của Viên Minh hướng về phía Hà Nhạc Nhạc trong phòng thu âm, cười cười, “Đúng, cũng không phải.”
“... Rốt cuộc có phải hay không.” Viên Minh hấp tấp hỏi.
“cô ấy là người của tôi, nhưng không phải nghệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532896/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.