Cái gì kêu là ông nói gà bà nói vịt, cái gì kêu là râu ông nọ cắm cằm bà kia, cuối cùng Hà Nhạc Nhạc đãbiết rồi. Sớm biết như vậy lúc trước cô sẽ không nói với Quý Tiết là cô thích Thân Đồ Mặc ── khôngđúng, là Quý Tiết tự nghĩ cô thích Thân Đồ Mặc chứ! Mặc kệ lúc trước là như thế nào, bây giờ cô hoàn toàn không nói với Quý Tiết được nữa rồi.
Được rồi, thật ra cô cũng có thể hiểu được hành vi của hắn ── hoa hoa công tử bách chiến bách thắng sẽ không chấp nhận được thất bại! Trong phim truyền hình và tiểu thuyết cẩu huyết cũng hay giải thích như vậy mà? Đám hoa hoa công tử thích là phải truy đuổi, càng không theo đuổi được càng bám riết không tha, dùng hết thủ đoạn hao tổn tâm trí chỉ vì đạt được khoái cảm chinh phục, mà chờ con mồi cắn câu rồi liền… Bye bye.
một đám cặn bã biến chất! đã vậy bọn họ còn có vẻ ngoài ưu việt, điều kiện vật chất hơn người làm cho các cô gái dễ dàng bị những thứ này dụ hoặc, mê muội!
── không biết nếu cô thay đổi phương pháp giả bộ yêu hắn thì thế nào.
“Đếnđây, ngồi xuống ăn cùng nhau đi.” Quý Tiết kéo Hà Nhạc Nhạc ngồi xuống với hắn, vẻ mặt ân cần.
Bữa sáng khách sạn đưa tới rất nhiều món, rất phong phú, thậm chí có thể nói là phô trương lãng phí. Quý Tiết rất galăng hỏi ý kiến Hà Nhạc Nhạc, thấy cô không nói gì liền tự quyết định, giúp cô chọn mấy thứ đồ ăn.
Nhìn điểm tâm trước mặt, Hà Nhạc Nhạc liếc mắt nhìn Quý Tiết, trong lòng lại đề phòng. hắn lấy cho côvài món cô thường hay ăn, số lượng cũng không nhiều không ít, đây chính là không dấu vết ‘chú ý’ làm cho các cô gái rất cảm động, đáng tiếc cô mặc kệ.
Hà Nhạc Nhạc nghiêng đầu nhìn Thân Đồ Mặc bên cạnh, Thân Đồ Mặc giống như nhận ra ánh mắt của cô, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1532895/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.