La Thái phó nói không cần học trong lúc nghỉ hè, bọn nhỏ triệt để bình tĩnh lại, Nam Cung TRanh lại đề nghị với Tiêu Tử Y tổ chức một tiệc sinh nhật cỡ nhỏ, tất cả mọi ngời giơ hai tay đồng ý.
Tiêu Tử Y cũng không mời nhiều người, chỉ đi gọi Diệp Tầm và Abe bị La Thái Phó cố ý an bài ở ngoài về. Abe giơ đã là một chú chó rất đẹp rồi, lông trắng mềm mại như tơ lụa thượng hạng vậy, còn vóc dáng Diệp Tầm cũng bất giác cao hơn Độc Cô Huyền, điều này lại để cho nỗi buồn thứ hai ập tới trong một buổi tối nghiêm chỉnh.
Vui chơi giải trí, chơi đùa mãi, đã nhiều ngày Tiêu Tử Y không được rơ một chỗ cùng bọn trẻ rồi, nghe được tiếng cười đùa vui vẻ thánh thót của chúng, tâm tư cũng đỡ hơn rất nhiều. Những mãi cho đến lúc trời đã quá muộn, Nam Cung TRanh mới dẫn Độc Cô Huyền và Nam Cung Tiêu trở về. Tiêu TRạm thì được Huyễn Hà dẫn đi, nàng cũng không thấy bóng dáng Nam Cung Sanh đâu.
Nàng đứng tại trước cảư điện Vĩnh Thọ, ngửa đầu nhìn ánh trăng mêng mông trên bầu trời, bỗng nhấc váy lên chạy về hướng cung Trường Tín. Sao Nàng lại không nghĩ đến nơi này chứ? Người đó nhất định là đang ở trên nóc cung Trường Tín đợi nàng mà.
Tiêu Tử Y không kiểm soát được tim đập bùm bùm, chiếc dây chuyền ánh trăng trên cổ nàng cứ nhảy tưng tưng theo từng bước chạy.
Suốt một ngày sợ hãi nếu hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156935/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.