Tiêu Tử Y mang theo nghi vấn nhìn sang Trầm ngọc Hàn, rồi sau đó cũng rất biết phối hợp biết gì nói nấy, “Bởi độc Cô Phiệt biết rất rõ gia tộc khống chế quyền lợi quá lớn sẽ khiến Thánh thượng kiêng kị, vì thế mỗi thế hệ Độc Cô Phiệt chỉ một người vào làm quan trong triều, chỉ vẻn vẹn duy nhất một người thôi. Những người trong gia tộc Độc Cô khác nhất định phải thông qua kỳ sát hạch thi cử Võ Trạng nguyên mới hoàn thành tâm nguyện được. Song đến cả Võ Trạng nguyên này cứ ba năm Độc Cô Phiệt cũng đều cử một người ra tham gia thi tuyển”
“Thật nghiêm khắc quá đi..” Tiêu Tử Y thấy thế là đủ rồi. Độc Cô Phiệt thật sự là tinh anh trong giáo dục, so với nhà họ Thẩm thì đó chỉ là mô hình phát triển tự do mà thôi.
Song hai gia tộc lớn này, một duy trì từ triều trước giàu mạnh kéo dài cho đến nay, còn một thì gây dựng sự nghiệp bằng cả hai bàn tay trắng bình lặng mà bước lên mây, quả nhiên đều là truyền kỳ.
Trầm Ngọc Hàn thấy Tiêu Tử Y vẫn bộ dạng thong thả hừ khẽ một tiếng bảo, “Công chúa, hình như người còn không biết việc này sẽ gặp nhiều khó khăn lắm đó”
“Sao vậy?’ Tiêu Tử Y mờ mịt hỏi lại.
TRầm ngọc Hàn nhìn có vẻ hả hê nói, “Độc Cô tiểu thiếu gia Độc Cô Huyền, cũng vốn là cháu đích tôn của thế hệ này, cũng sẽ là người kế nhiệm của Độc Cô Phiệt đó. Người nói xem một người thừa kế của một gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156872/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.