Tiêu Tử Y thật sự không biết phải giải thích sự hiểu lầm này với Phong Uyển Tình như thế nào nữa. Thực tế thì cũng không thể giải thích được. Vì thế nàng đành phải dùng bộ mặt đen sì nhìn Phong Uyển Tình chìm đắm vào sự hiểu lầm.
“Tử Y muội muội à, muội nói thử xem Hạ Lăng là người thế nào? Ba năm tòng quân chẳng dựa vào quan hệ gì mã đã ngồi lên chức ngũ phẩm Long Thần Vệ tứ Chỉ huy sứ rồi, nhất định là một nhân tài. Có dũng có mạo, cách nói năng lại khôi hài hơn người, quả nhiên là người hiếm trong kinh thành” Trong mắt Phong Uyển Tình loé lên tia mộng ảo, nhìn thấy Tiêu Tử Y im lặng không nói gì cả.
“Vậy sao?’ Giọng Tiêu Tử Y hoài nghi. Trong mắt nàng, vị Hạ Hầu Linh này thật ra nhuốm vẻ phong tình, đều bị ba năm tòng quân này phá hỏng hết. Người sống an nhàn sung sướng như Phong Uyển Tình này dĩ nhiên là ít tiếp xúc với kiểu loại người đa tình thế này. Hỏng thật rồi, cứ theo cách nói chuyện này của Phong Uyển Tình thì vị Hạ Lăng này thật sự rất nguy hiểm.
“Tử Y muội muội à, chắc muội sẽ chê cười ta rồi. Nhưng cười thì cứ cười đi, dù gì ta cũng không sợ muội cười đâu” Phong Uyển Tình phát ra tiếng cười như chuông bạc, ánh mắt nhìn thẳng vào nơi Hạ Hầu Linh biến mấtmong mỏi một giây sau người đó lại xuất hiện trước mặt.
Tiêu Tử Y thật không biết nói gì nữa, xét thấy vừa rồi nàng giúp Hạ Hầu Linh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156813/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.