Mai Phi cười giảo hoạt, cũng không trả lời vấn đề của Tiêu SÁch. Nhưng này cũng đã đủ rồi.
Trong khoảng khắc đó, sắc mặt Tiêu Sách trắng bệch, dường như cảm thấy người phụ nữ xinh đẹp trước mặt mình kia thật xa lạ.
Mai Phi thấy cậu như vậy, đầu tiên là cười nhạt, sau đó thì cười rất tươi bảo, “Yên tâm đi, mẫu phi con đây cũng sẽ không làm gì xúc phạm tới tánh mạng Tiêu Tử Y kia đâu”
Tiêu Sách thở hắt ra, chợt nghe giọng của mẫu phi mình bỗng rất tự nhiên bảo tiếp, “Sau này Tiêu Tử Y này cũng sẽ lợi dụng được nhiều chỗ, mẫu phi con dĩ nhiên sẽ không để cho nàng ta biến mất dễ dàng như vậy đâu”
“Mẫu phi…” Tiêu Sách nói nặng nhọc. Cậu càng lớn lại càng thấy được rất nhiều chuyện mà mình không quản được. Chẳng bằng như trước đây, cho dù không nắm chắc được tự do của mình thì ít nhất vẫn còn có thể khống chế được chút đồ chơi trong tay. Hiện giờ…Cậu đều cảm giác như mình nhanh biến thành đồ chơi của ngừơi khác mất rồi.
“Dù không giống trong kế hoạch là để nàng ta bị thương như vậy, nhưng không rõ nguyên nhân gì mà nàng ta lại không lộ ra. Như vậy càng giấu lại càng làm cho người xung quanh nói đồn thổi. Bản thân ta thực ra muốn hiệu quả còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần ấy chứ” Đôi mắt đẹp của Mai Phi ánh lên những tia sáng kỳ dị, cười mãi bảo.
Tiêu SÁch hết nói nổi, từ nhỏ cậu chỉ biết mẫu phi mình chẳng đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156777/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.