Tiêu Tử Y bảo Nhược Trúc trang điểm nghiêm chỉnh cho nàng chút, dù sao thì việc gặp hoàng đế cũng phải nghiêm túc chút. Dù gì vị La Thái Phó kia bị Đàm Tinh Duyệt bỏ ba đậu, hiện giờ chắc cũng không thể đi nhanh như vậy được.
Từ trước đến nay Tiêu Tử Y đều tránh cả hoàng đế và hoàng hậu, giống hoàng thái hậu trước đây vậy, nàng trốn được thì đều có thể trốn theo bản năng, cách xa họ ra. Nàng có cảm giác, gặp những người này tinh thần căng như dây đàn vậy. Song bây giờ gặp phải tình hình này, nếu nàng không giành quyền mà đi cáo trạng trước, chắc nhà trẻ sẽ xui xẻo rồi đây.
“Công chúa, như vậy đã được chưa ạ?’ Nhược Trúc khoác chiếc áo lông lên người Tiêu Tử Y, vuốt lại nếp may cuối cho ngay ngắn.
“Ừ, được rồi! Nhược Trúc à, nơi này giao cho ngươi coi nhé, nếu có chuyện gì không ổn thì lén đi phòng ăn hỏi công tử Nam Cung Sanh nhé” Tiêu Tử Y hạ giọng dặn dò. Nàng cũng không biết vì sao mà phải ỷ lại Nam Cung Sanh như thế, nhưng trực giác nói cho nàng biết nàng tin vào hắn sẽ không nguy hiểm gì. Nói thực, nàng cũng không có ai để dựa vào nữa.
Nhược TRúc dĩ nhiên là biết Nam Cung Sanh tránh ở trong cung Trường nhạc rồi, nghe vậy thì bất đắc dĩ gật gật đầu,. Tuy nàng cảm thấy để Nam Cung Sanh ở lại trong cung sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta phát hiện ra, nhưng nếu công chúa sớm đã quyết định như thế, nàng ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156748/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.