Nam Cung Tranh phát hiện trên vẻ mặt của Tiêu Tử Y có chút bối rối, tò mò nhìn theo tầm mắt nàng thì đúng lúc thấy, khuôn mặt đang cười lập tức đỏ bừng, tức giận chỉ tay vào Đàm Nguyệt Li nói, “Nè! Anh làm gì mà nghe lén người ta nói chuyện thế hả?’ Có chút chuyện bí mật khuê phòng lôi ra nói đùa, cũng không phải là để nàng cứ nói bô bô trước mặt đàn ông như vậy được.
Đàm Nguyệt Li tươi cười phe phẩy chiếc quạt chút rồi hơi khom người thi lễ’ nói: “Xin chào công chúa Điện hạ, tiểu thư Nam Cung, tại hạ thật ra không nghe được gì cả, chri vừa mới tới thôi”
Tiêu Tử Y liếc mắt nhìn. Trông hắn nói mạnh vậy nói rõ là không nghe được chút gì cả. Hừ, nàng không dễ tin là không nghe được chút gì đâu nhé! Nhưng mà cho dù hắn có nghe được thật đi chăng nữa thì nàng cũng làm được gì chứ, chỉ cần lần sau nói chuyện cảnh giác hơn thôi. Nếu không bị người ta nghe lén chuyện mà không biết thì gay, may là hôm nay hai chị em nhà họ Tô kia cũng về nhà rồi.
“Đàm công tử hôm nay tới làm gì thế?” Tiêu Tử Y vỗ vỗ mặt đỏ bừng của Nam Cung Tranh, mở miệng hỏi. Nếu không có chuyện gì thì đuổi hắn đi luôn. Mặc dù Nam Cung Tranh nói là thật, nhưng mà chính nàng ấy vẫn hay dùng thái độ đùa đùa vậy để nói chuyện, nếu mà lọt vào tai người khác thì thật xấu hổ quá đi!
Đàm Nguyệt Li mỉm cười, ung dung bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156731/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.