Tiêu Tử Y và Lí Vân Tuyển hồn nhiên không biết chuyện phát sinh trong điện, đi tới điện sau điện Dục Đức. Vừa tới góc điện, Tiêu Tử Y liền thấy một tấm bia đá, không khỏi ngơ ngẩn cả người.
Miếu Đông Nhạc đều có bia đá lớn nhỏ rải rác khắp nơi, không theo hàng theo lối, nhưng mà giờ nàng lại nhìn thấy tấm bia có nét khắc khác với những tấm bia khác, ở giữa có trống nhiều chỗ.
“Bé Vân Tuyển à, trong miếu này có nhiều tấm bia khắc giống tấm này không?” Tiêu Tử Y mở miệng hỏi bất ngờ. Bởi vì lần trước lúc nàng bị lạc ở miếu Đông Nhạc kia, cũng từng loanh quanh tại đây và được Lý Vân Thanh tìm thấy, nhìn nét khắc trên bia nàng mới nhớ ra. Chắc lúc đó Lí Vân Thanh cũng quá đơn thuần, muốn đi cái gì nguyệt lão lấy dây tơ hồng, tiện đường sang đây thăm ông chú của mình đi.
Lí Vân Tuyển lắc lắc đầu, cười hì hì bảo, ‘Dù sao thì nghe người ta nói, bia có khắc thiếu nét tâm thì cũng chỉ có ở đây thôi nha! Hình như lúc nào cũng vẫn vậy mà”
“Thiếu tâm ư?”
“Công chúa người xem nè, nét khắc trên bia này có phải là đều nghiêng về bên trái không đây? Đều nói lòng người chỉ có quyền đấu lớn nhỏ, cho nên người ở đây đều cùng nói là trên tấm bia này không có tim” Lý Vân Tuyển tiến lên ước lượng quả đấm của mình rồi vui cười hớn hở bảo, “Ha ha, nhưng mà so với nắm đấm của con thì lớn hơn chút”
Ôi…Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156692/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.