Tiêu Tử Y và Nam Cung Tranh đi nhanh theo sau bé Vân Tuyển tới chỗ Độc Cô Diệp dạy học đến. Vì để cho bọn trẻ có đầy đủ chỗ chơi đùa nên tiết thể dục được thực hiện trên khoảng đất trống giữa điện Vĩnh Ninh và điện Vĩnh Thọ.
Vì vậy họ không tốn thời gian đã nhanh đi tơi nơi, ở xa đã nghe tiếng bọn trẻ ồn ào, trong đó có tiếng kêu của Abe.
Tâm Tiêu Tử Y không khỏi trầm xuống, càng bước nhanh hơn đi tới. Tên Độc Cô Diệp chạy đâu rồi vậy cà? chả nhẽ anh ta không khuyên can sao? Giáo viên mà làm thế à?
Thẳng tới chỗ hành lang, Tiêu Tử Y nhìn thấy cảnh trên đất trống mà tức giận vô cùng.
Diệp Tầm đang bị Độc Cô Huyền đè xuống, hai nhóc đã đánh nhau thành một đống. Nam Cung Tiêu thì đang ôm Abe không cho nó quấy rối, còn Tiêu TRạm thì bị ngã ngồi dưới đất, vừa định đứng lên can thì bị ngộ thương rồi. Điều làm Tiêu Tử Y thấy giận không kiềm chế nổi chính là người trưởng thành cần phải là người phụ trách duy nhất Độc Cô Diệp thì lại đứng rất xa, nhìn thờ ơ lạnh nhạt.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?’ Nam Cung Tranh rối tới mức chân tay luống cuống, định lao ra ngăn lại, nhưng bị Tiêu Tử Y cản lại.
Lúc đầu Tiêu Tử Y thấy phẫn nộ chút rồi thôi, cũng bình tĩnh hơn. Đưa mắt sang nhìn về phía Nam Cung Tranh và bé Vân Tuyển khó hiểu, nàng thản nhiên bảo: “Ngăn cũng chẳng ích gì. Lần này có chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156614/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.