Tối hôm nay Tiêu Tử Y rất thích thú, bây giờ âm lịch là đầu tháng tư, đổi thành dương lịch mới chỉ là tháng năm, đúng là thời điểm thời tiết rất đẹp, không lạnh lắm cũng không nóng cho lắm.
Hơn nữa quan trọng nhất là, ngày mai nhà trẻ cuối cùng cũng được nghỉ rồi, nàng cuối cùng cũng được ngủ một giấc ngủ mỹ mãn lười chảy thây.
Thực sự là nàng thật cũng chẳng hâm mộ gì được làm quan hay làm hoàng đế cả, cũng vô cùng nghĩ không ra chuyện xuyên việt này nên hướng tới đích cần phải cố gắng làm gì. Như nàng thấy, không thể ngủ thoải mái là chuyện đầu tiên không thể chịu nối nhất.
May mắn hiện giờ nàng chỉ vất vả bảy ngày có thể được nghỉ ngơi hai ngày rồi, tuy rằng so với hiện đại còn kém chút là làm việc một tuần thì có hẳn hai ngày nghỉ, nhưng giờ cũng không khác nhau mấy.
“Công chúa à, đây là quả anh đào năm nay tiến cung ạ” Nhược Trúc cười bưng một khay anh đào đỏ rực lặng lẽ đến trước giường của Tiêu Tử Y, công chúa điện hạ của nàng ta hôm nay tâm tình tốt lắm, chỉ mang theo mỗi bé Vân Tuyển vào trong đình viện thôi.
Tiêu Tử Y nhìn quả anh đào trong khay bạc, mặc dù không giống quả ở hiện đại to lớn nhưng cũng là loại thực vật không có thuốc trừ sâu, không ô nhiễm, có màu sắc rực rỡ. Nàng gọi Lí Vân Tuyển tới bảo: “Bé Tuyển Tuyển à, mau tới ăn quả anh đào nào”
Lí Vân Tuyển không nhìn lên trời nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156590/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.