Đường Nạp Đức ra sức vung tay đuổi bầy dơi này đi, nhưng cánh tay của anh ta nặng như chì.
Rất nhanh, cả người anh ta đã bị cắn nát.
“A!”
Lần này Đường Nạp Đức thật sự mở mắt ra rồi, thì ra cảnh tượng tàn khốc lúc nãy chỉ là anh ta đang nằm mơ.
Nhưng mà sau khi tỉnh dậy, người thanh niên đáng thương này phát hiện tình trạng hiện giờ của mình cũng không tốt đi đâu được.
Anh ta vừa mở mắt ra thì thứ đập vào mắt anh ta chính là đồng bọn kiêm trưởng bối của anh ta, Quỳnh.
Người đàn ông tóc vàng bị mắc kẹt trong bãi cát vàng, cả người là một tác phẩm điêu khắc trên cát lớn.
Còn cánh tay, chân của anh ta đều không thể cử động, khi anh ta cúi đầu xuống, phát hiện tất cả các vị trí dưới cằm của anh ta đã bị chôn vùi trong cát.
Tiếng la hét của Đường Nạp Đức thu hút những người có mặt ở đó, khi bắt gặp ánh mắt của những đứa trẻ (mãnh thú) đó, mồ hôi lạnh của anh ta không ngừng đổ xuống, anh ta muốn co cẳng chạy, nhưng lại bị cát và dây leo trói chặt tại chỗ, hoàn toàn không thể cử động được.
Cô gái nhỏ mà anh ta cho là vô hại đứng giữa bầy mãnh thú đông đảo, đôi tay và đôi chân gầy guộc của cô từng bị Đường Nạp Đức coi là biểu tượng của sự yếu đuối, nhưng giờ đây, trong mắt anh ta, Hứa Thu lại là một ma quỷ đáng sợ.
Nếu như không phải ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-de-nhat-vu-tru/2178025/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.