Sau khi cậu bé cần mẫn mổ thức ăn, chỉ còn lại một mẩu nhỏ của chiếc bánh ngọt ban đầu.
Chú vẹt xinh đẹp này tự mình cầm chiếc bánh ngọt bằng đôi cánh của mình, mê hoặc vị khách đang đói bụng trước mặt với giọng điệu quỷ dị.
“Anh muốn ăn không?”
Nhìn thấy mặt của đối phương, bắp chân của Đường Nạp Đức run lên, may mà bị vùi trong cát, cũng không có ai phát hiện anh ta nhát gan thế này.
Ăn là bản năng của con người, đôi mắt Đường Nạp Đức phát sáng lên khi nhìn thấy đồ ăn, mắt anh ta bất giác chuyển động theo chiếc bánh ngọt ngon lành vừa bị cắn một miếng.
Dù sao thì làm ma chết no được hơn là ma chết đói, nghĩ như vậy, Đường Nạp Đức không hề thấy nhục nhã hay hổ thẹn mà gật gật đầu.
“Muốn ăn.”
Chú chim vẹt kêu một tiếng rồi nuốt miếng bánh xuống miệng, sau đó đắc ý nói: “Anh muốn ăn à, không cho các người ăn đâu.”
Đường Nạp Đức có ngốc hơn nữa thì lúc này cũng biết mình bị nhóc con trước mặt chơi khăm rồi.
Mặt của anh ta đỏ bừng, nén một cục tức, suýt nữa tức chết anh ta rồi.
Nhẫn nhịn, nhẫn nhịn, nhóc con trước mặt không phải kiểu con chim ngu ngốc đấy đâu.
Mặc dù chúng có vẻ ngoài giống nhau, nhưng mỗi một sinh vật trong nhà trẻ này đều vô cùng nguy hiểm.
Một giọng nói rất rõ ràng và du dương đã giải cứu Đường Nạp Đức ra khỏi trạng thái gay go này.
“Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-de-nhat-vu-tru/2178024/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.