Bố mẹ anh vẫn còn ở đây, sao Dung Dung có thể đồng ý ở chung một phòng với Thẩm Độ?
Cô lùi về sau vài bước, bày ra dáng vẻ người phụ nữ trung trinh tiết liệt, sống chết không nghe
theo, “Em không đồng ý.”
Thẩm Độ đè vào ấn đường, đầu đau muốn vỡ nứt ra.
Dung Dung lại quan sát căn phòng, không cần nghĩ cũng biết ai là người bài trí căn phòng này.
“Hồi nhỏ có phải anh bị nuôi dạy như là con gái không?” Dung Dung tò mò quan sát khắp nơi, cảm thấy
lòng bàn chân mềm mịn bèn cúi đầu nhìn thử, đến cả thảm cũng đã đổi thành màu trắng sữa mịn màng.
Cô biết hồi nhỏ có rất nhiều gia đình muốn nuôi con gái, vì vậy đã nuôi dạy con trai như con gái.
Dù sao vẫn còn nhỏ, người khác cũng không thể nhìn ra giới tính khi mặc váy và thắt bím.
Thẩm Độ lắc đầu.
Không phải bà mẹ nào sinh con trai đều có sở thích này.
Trước giờ chỉ nghe nói đến một số chuyện cũ hồi trẻ của Thẩm Độ từ miệng người khác, nhưng chưa
từng thấy qua.
“Vậy hồi nhỏ anh trông như thế nào? Có hình không?”
Thẩm Độ hờ hững nói: “Album ở trong nhà cũ ở thành phố Hoa Kiều.” Dung Dung thất vọng đáp lại.
Ngược lại, tiếng thở phào của Thẩm Độ rất nhỏ, không thể nghe được. Chẳng qua bước ngoặt đến quá
bất ngờ. Trước giờ ăn cơm, bà Lộ Thư Nhã thần bí lấy mấy quyển album lớn từ trong phòng ra.
“Dì cố tình tới nhà cũ lấy.” Lộ Thư Nhã nhíu mày, “Dung Dung, con muốn xem không?”
Cuốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-that-su-co-mo-vang/1679789/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.