Hồi còn nhỏ, ai mà không khao khát được trở thành người lớn.
Lén mang giày cao gót, hoặc là tô son cẩu thả trước gương, nhưng tay run làm tô quẹt thành miệng
như chậu máu.
Hơn nữa còn lén khoác ga trải giường lên người làm công chúa hoặc hoàng phi.
Cho dù buồn cười và nhạt nhẽo, nhưng lại làm không biết chán.
Thẩm Độ và Từ Bắc Dã không tiếp tục xem hai cô biểu diễn nữa, đi thẳng qua hành lang tìm nước uống.
Chó Lương ôm mặt, vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Cô biết bất cứ người bình thường thông minh đều không tin giữa cô và chó Dung thật sự có gì đó.
Nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ.
“Mày mau đi giải thích với tổng giám đốc Thẩm đi.” Chó Lương nhìn Dung Dung cầu cứu, “Tao nghỉ phép
có lương đều là nhờ mối quan hệ rộng rãi của anh ta. Nếu bị hủy bỏ, tháng này tao sẽ lỗ nặng đó.”
Dung Dung cảm thấy không cần thiết, “Anh ấy sẽ không hiểu lầm đâu.”
“Ban đầu tao cũng nghĩ như vậy, nhưng vừa nãy tao thấy sắc mặt của anh ta rất tệ. Để đề phòng, mày
vẫn nên đi giải thích chút đi.” Chó Lương đẩy Dung Dung, còn nói: “Lỡ anh ta ghen thì sao?”
Khả năng này còn thấp hơn, “Không có đâu.”
Chó Lương đỡ trán, không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn, “Chị Dung à, chị mau đi đi, xin chị đó,
giai cấp công nhân không thể bị trừ lương được.
Tháng này tao vừa mới mua dụng cụ làm đẹp sóng RF, tháng sau Ant Check Later* lại là nơi hỏa táng
rồi sẽ chờ tiền lương đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-that-su-co-mo-vang/1679769/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.