Mặt trời thức giấc trong tiếng gáy nhộn nhịp. Ánh nắng rực rỡ chiếu rọi khắp nơi, luồng vào khe cửa. Gió nhẹ nhàng thổi bay rèm cửa, mang theo hương vị ngày mới đánh thức cô gái nhỏ vẫn còn ngủ say.
Một ngày mới lại bắt đầu.
**************
Võ Tiết Châu biết cha cô đã nghỉ làm. Số tiền kết xù gửi trong ngân hàng có lẽ cũng đã lãi mẹ đẻ lãi con, đủ cho ông ta ăn xài hết quãng đời còn lại. Chẳng qua cô chỉ muốn biết vào những ngày tháng rảnh rỗi, nhàm chán này ông ta sẽ làm gì.
Cô ép sát cơ thể vào tường. Thật may đây là một góc khuất, cha cô chẳng thể nào phát hiện ra cú điện thoại của ông và người đàn bà kia đang bị người khác nghe lén.
"Sao dậy sớm vậy?" Ông ta hỏi người bên kia bằng chất giọng dịu dàng chưa từng thấy. Đôi mắt cong lên thành hình trăng khuyết chứng tỏ tâm trạng ông ta rất vui.
Đầu dây bên kia có vẻ nũng nịu nói gì đó khiến ông ta cười phá lên: "Nhớ anh hả? Được rồi, để anh qua bên đó với em."
Sau đó, ông ta vội vàng cất điện thoại đi. Khuôn mặt vừa mỉm cười lập tức thu lại. Ông ta thay đồ, cầm lấy chìa khóe xe nói với Võ lão mẹ: "Ra khóa cửa tôi đi làm."
Thậm chí còn không nhìn bà một cái trong đáy mắt ông ta đã hiện lên vẻ chán ghét. Lòng cô triệt để nguội lạnh.
Cô từng ảo ông chỉ là nhất thời. Cô cũng sẽ tìm cho ông một lý do. Giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-co-mot-lao-quy/1973845/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.