Ánh trăng đỏ tươi như máu treo trên đỉnh đầu. Trong nơi bóng tối vô tận này nó chính là sự hiện hữu diễm lệ nhất. Dưới chân là mặt nước trải dài, hoa sen đua nở phát ra ba loại ánh sáng dịu nhẹ. Vẫn là khung cảnh ảo mộng ấy nhưng người bị giam cầm đã không còn.
Phải, đây chính là mộng cảnh lần trước Võ Tiết Châu bị kéo vào. Lần này khác biệt chỉ có huyết nguyệt cùng cô gái bị giam giữ. Đổi lại chính là cô ở ngay trung tâm đầm sen.
Võ Tiết Câu ngơ ngác nhìn khung cảnh này. Bỗng, tiếng bước chân từ đâu truyền tới. Nghe như xa xa nhưng cô cảm nhận được người đó đang ở sau cô. Rất gần.
Một đôi tay trắng nõn đặt lên vai cô. Khí lạnh từ phía sau bỗng chốc ùa lên làm cô run rẩy. Cơ thể cô cứng đờ giống như bị ai đó điểm huyệt bất động.
Bên tai cô vang lên thanh âm suy yếu như có như không. Trong giọng nói tràn đầy nghi hoặc: "Ngươi là ai?"
Võ Tiết Châu quay đầu nhìn lại, cô rốt cuộc thấy rõ khuôn mặt người này. Mà trong mắt người này cũng tràn đầy kinh ngạc. Hai mắt như đá sapphire xanh mở lớn trừng cô. Đó là cô gái bị giam cầm!
"Ngươi là..." Sắc mặt nàng trắng bệch. Giọng nói suy yếu tràn đầy khiếp sợ. Đáy mắt hoang mang nhìn cô. Cả khí chất lẫn ngoại hình kia đều mang theo một vẻ phong tình cổ phong khác lạ. Hoàn toàn khác biệt với cô.
Võ Tiết Châu nhìn khuôn mặt giống mình y như đúc kia mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-co-mot-lao-quy/1973833/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.