Từ sau khi Võ Tiết Châu tỉnh đã đổ một hồi mồ hôi lạnh khi vừa biết mình vừa đi dạo một vòng trong quỷ môn quan. Lúc cô bị định thân trong mộng cảnh, cô nhìn thấy nữ tử kia trở lại với dáng vẻ hớt hãi. Nàng lần nữa đặt tay lên vai cô, gương mặt càng trắng bệch dọa người. Ngay lúc nàng phun ra một luồng khói đen xuống mặt đất, cô đã có thể cử động thân thể.
Nàng đẩy cô về phía trước, vừa nói vừa thúc giục: "Bây giờ ngươi cứ đi thẳng theo hướng này sẽ tìm được lối ra. Nhanh đi đi, mau lên!"
Võ Tiết Châu cầu còn không được. Lập tức bất chấp tất cả thoát khỏi cái nơi quỷ quái này. Đợi sau khi cô tỉnh dậy còn có một chuyện càng khiến cô choáng váng hơn.
Võ lão mẹ cấp cứu.
Nhìn Võ lão mẹ mặt mày trắng bệch nằm trên giường, ống hỗ trợ thở đặt ở mũi bà hiện lên từng luồng hơi mỏng manh. Cô càng lúc càng không rõ vì sao hôm qua mẹ cô lại ngất trên mặt đất cùng với tiếng vỡ vụn thanh thúy của chén dĩa bằng sứ. Rõ ràng buổi sáng còn rất tốt, chỉ mới không gặp hai ba tiếng, bà làm sao có thể tự nhiên bị bệnh nặng được? Ít nhất phải có dấu hiệu. Mà nếu bà có dấu hiệu, cô và Nhất Minh cũng sẽ phát hiện kịp thời.
Sau khi cấp cứu, Võ lão mẹ nhanh chống làm thủ tục nhập viện. Bác sĩ cấp cứu cho biết cơ thể bà bị suy nhược không rõ nguyên do. Cái quái gì là không rõ nguyên do?! Trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-co-mot-lao-quy/1973831/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.