Sâu trong địa phủ u ám, một tòa lầu các bay lơ lửng trên không trung.
Địa ngục không ánh sáng, ngọn đèn dầu kéo dài không thôi, chiếu sáng miếu thờ điện phủ như ban ngày.
Đông Nam cung điện có một đình viện, bên trong xây dựng một suối nước nóng nhân tạo.
Cây đào bên cạnh nở hoa đỏ rực rỡ một mảng trời, nước ấm bốc hơi sương mù.
Nhìn lướt qua, nơi này trông không giống địa ngục, mà như tiên cảnh.
Một người đàn ông trẻ tuổi gầy yếu tái nhợt đang ngâm mình dưới suối nước nóng.
Nửa thân dưới bị nước che đậy, người đàn ông duỗi tay đặt trên tảng đá cạnh suối nước nóng, ngửa đầu dựa lên, cả người nằm bò cạnh bờ.
Chẳng biết vì sao nằm dưới suối nước nóng rất lâu, gương mặt người này vẫn không hiện màu máu.
Người này nhìn qua rất nhỏ tuổi, tầm thiếu niên 17-18 tuổi.
Ngũ quan tú lệ, từ lông mày, đôi mắt, đến môi, tất cả đều có vẻ quá mức nhu hòa, thậm chí hơi nữ tính.
Lần đầu tiên Minh Nguyệt nhìn thấy ngài cũng có chút kinh ngạc, không ngờ thất điện Diêm Vương Thái Sơn Phủ – Đổng Tuyên, lại có bộ dáng này.
Có thủ hạ đến rót cho ngài một chén trà nóng, rồi nói: "Điện hạ, Minh Nguyệt tới."
"Được. Ta biết rồi." Nhận khăn tắm và quần áo thủ hạ đưa, Đổng Tuyên đứng lên rời suối nước nóng, lau khô thân thể, sau đó mặc quần áo.
Quần áo cực kỳ dày nặng, nhưng ngài lại sợ lạnh, mặc vào vẫn không thấy đủ. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3456007/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.