"Em có thể hôn anh không?"
Hôn chỗ nào? Hôn kiểu gì?
Đoạn Dịch nghe thế, phản ứng đầu tiên là... Cậu ta muốn tránh thẳng thắn nên lại bày kịch bản dắt mũi gì à?
Có phải cho rằng mình nghe vậy sẽ khiếp sợ hoặc phẫn nộ, tóm lại mình sẽ phủi tay rời đi, thế là cậu ta tránh được cảnh thẳng thắn?
"Tôi nói cho cậu biết Minh Thiên, chiêu này vô dụng. Tôi không mắc mưu đâu. Tưởng tôi sẽ bỏ chạy lấy người hả."
"Anh không đi, thế thì tốt quá. Em coi như anh đã đồng ý."
Minh Thiên nghiêng đầu cầm ly rượu vang đỏ uống một ngụm, sau đó cúi sát mặt Đoạn Dịch, khoảng cách giữa hai người lập tức thu hẹp cực kỳ.
Đoạn Dịch không nhúc nhích tí nào.
Anh dựa hờ vào cửa sổ sát đất, tứ chi thả lỏng.
Nhướng mày, anh nhìn Minh Thiên nói: "Quả nhiên còn nhỏ tuổi, làm chuyện này còn phải uống rượu tiếp cam đảm?"
Minh Thiên đoán ý anh. "Anh cảm thấy... Em không nghiêm túc muốn hôn anh?"
"Vô nghĩa. Cậu bày trò dọa tôi chứ gì? Tôi sẽ không đi, cũng sẽ không trốn. Tôi chả tin cậu dám hạ miệng. Cậu chỉ dám làm đến nước này thôi."
Đoạn Dịch nhấc cằm, ánh mắt chứa chút khiêu khích. "Cho nên, cậu khai ra được rồi đấy. Ngồi về chỗ cũ, thành thật nói rõ ràng cho tôi nghe."
Hình như bị sự khiêu khích trong mắt Đoạn Dịch kíc.h thích, Minh Thiên tiến lên một bước, môi hai người gần sát vô cùng.
Từ góc nhìn thứ ba, môi hai người gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3455977/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.