Buổi sáng ngày kế.
Bốn người Đoạn Dịch, Minh Thiên, Bành Trình và Bạch Lập Huy chơi bóng rổ hai tiếng.
Lúc nghỉ ngơi giữa chừng, Ổ Quân Lan và các cô gái khác tới.
Bành Trình lập tức tiện tay kéo Minh Thiên đang trong sân. "Người anh em, giúp tôi."
Minh Thiên suy tư. "Vậy anh thiếu tôi một lần."
Bành Trình nháy mắt đã hiểu. "Cậu giúp tôi theo đuổi Ổ Quân Lan. Sau này cậu coi trọng ai, tôi giúp cậu theo đuổi!"
Ngồi ở hàng ghế khán giả, Đoạn Dịch mỉm cười nhìn Minh Thiên phối hợp diễn với Bành Trình, vặn một chai nước uống một ngụm.
Bạch Lập Huy ngồi bên cạnh đang lau mồ hôi.
Đoạn Dịch liếc hắn ta, bỗng phát hiện hắn ta cho anh một cảm giác rất khác.
Lúc mới gặp hắn ta, Đoạn Dịch cảm thấy hắn ta lấm la lấm lét, khom người cong lưng không ngừng xoa tay, nhìn chung là một người tính toán chi li, thỉnh thoảng rục rịch tâm tư lệch lạc.
Nhưng hiện tại xem ra ấn tượng đầu tiên không phải lúc này cũng chuẩn.
Hành động Bạch Lập Huy cứu Doãn Oánh Oánh khỏi ông già trông cửa, đến giờ vẫn in sâu trong đầu Đoạn Dịch.
Trước mắt nhìn qua, hắn ta là một người không tồi.
Thấy Đoạn Dịch nhìn sang, Bạch Lập Huy cười với anh. "Xem ra các anh đã hòa giải rồi?"
Không hiểu sao Đoạn Dịch chợt sinh ra cảm giác người lưu lạc nơi xa xôi. Con cái đúng là không dễ chăm.
"Ờ, cứ coi là vậy đi." Đoạn Dịch lại uống một ngụm nước, do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3455953/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.