Đống cá này cho hai người ăn một bữa no nê, đặc biệt là Wolf, ăn xong rồi còn không ngừng liếm tay, một miệng mỡ, Chu Kỳ vừa giận vừa buồn cười mà túm tay hắn, dùng áo blu nhúng nước lau sạch.
Wolf nhìn chằm chằm động tác của cậu, chờ Chu Kỳ lau cho hắn xong, liền đưa tay túm áo blu tới, bắt đầu lau tay cho cậu một cách ra dáng ra hình.
Chu Kỳ ngẩn người, “phụt” một tiếng cười ra, duỗi tay xoa xoa một đầu đen nhánh kia: “Ừ, không tồi, Chu Tiểu Hắc.” Xem ra năng lực học tập của Wolf rất mạnh.
Wolf bị xoa đầu dường như thật khó chịu, lắc đầu, nhếch môi lộ răng nanh với Chu Kỳ, đuôi to sau lưng lại lắc qua lắc lại thật sự kịch liệt.
“……”
Tuy rằng Wolf nhận ra được chỗ tốt của lửa, nhưng ít nhiều vẫn có chút kháng cự, làm thế nào cũng không chịu ngủ cạnh đống lửa, Chu Kỳ bất đắc dĩ, chỉ có thể mặc kệ hắn.
Cậu tìm một vài chiếc lá lớn, lót dưới người, như vậy hẳn là sạch sẽ một chút, cậu cũng khăng khăng lót một chút cho Wolf, tuy rằng đối phương rất không tình nguyện, nhưng cuối cùng vẫn là thấp giọng gầm gừ thỏa hiệp.
Chu Kỳ vốn còn muốn tắm một trận, nhưng tối như mực, cậu cũng không thể xác định trong suối có sinh vật nguy hiểm hay không, đành phải chờ đến sáng mai lại tắm. Cậu giặt sơ cái áo blu vừa dơ vừa hôi trong nước một chút, sau đó treo trên cái giá trúc được dựng đơn giản bên cạnh đống lửa, cậu cũng không dám cởi áo sơmi cùng quần dài, chỉ có thể ôm ngủ, giày cùng vớ ẩm cũng đặt bên đống lửa để hong, chân bởi vì ngâm nước lâu mà da đều nhăn lại, lòng bàn chân còn nổi lên mấy bọt nước, hiện tại nằm yên lại nhói từng cơn, không biết ngày mai phải làm thế nào. Đọc thêm các chương mới tại — t гùmtг𝒖𝒚ện.Vn —
Cậu đột nhiên có chút hâm mộ chân của Wolf, không mang giày cũng không có việc gì…
Chu Kỳ nghĩ ngợi lung tung, chậm rãi thiếp đi, kích thích cùng mệt nhọc liên tục khiến cậu nhanh chóng không còn ý thức.
Rừng cây lúc nửa đêm và ban ngày giống như hai thế giới, nhiệt độ chênh lệch hơn mười độ, Chu Kỳ ngủ chưa được một chốc, liền tỉnh lại do bị lạnh, cậu run rẩy bò dậy nhìn bốn phía, lửa đã sắp tắt, cũng không biết là tiếng gì sột sột soạt soạt trong rừng, đặc biệt dọa người.
Cậu vội vàng ném cành cùng vỏ cây đã chuẩn bị sẵn bên cạnh vào trong đống lửa, cũng dùng lá cây chậm rãi quạt, lúc này lửa mới bùng lên lại. Cậu sờ sờ áo khoác trên giá trúc, vẫn còn ướt, hơn nữa lạnh như băng, vì vậy chỉ có thể tới gần đống lửa thêm một chút để sưởi ấm.
Kỳ thật Wolf đã tỉnh từ lúc nghe thấy Chu Kỳ dậy, hắn nhìn đối phương bỏ thêm cây vào trong lửa, lại cuộn người ôm lấy mình, còn vì lạnh mà run bần bật… Hắn ngáp một cái gãi gãi tai, đứng dậy đi qua.
Chu Kỳ căn bản không phát hiện Wolf, chỉ là khóe mắt lơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ta-co-con-soi-moi-truong-thanh/270420/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.