“Cậu ta có phải sắp yêu cậu rồi không?”
Ân Dã đứng sau quầy bar nhìn về phía Tề Hám. Tề Hám chỉ cười một tiếng, thái độ không rõ ràng. Anh sẽ không tùy tiện đem suy nghĩ của người khác ra bàn tán. Thấy vậy, Ân Dã lại hỏi một cách mập mờ: “Đằng đó cũng là gay à?”
“Cậu thấy sao?” Tề Hám hỏi ngược lại. Anh cảm thấy Ân Dã đang cầm đèn chạy trước ô tô, đến xu hướng tính dục của người ta còn chưa biết mà đã vội hỏi đến chuyện yêu đương rồi.
Ân Dã nhún vai: “Tôi mà biết thì hỏi cậu làm gì? Tôi thì thấy không giống lắm, nhưng ánh mắt cậu ta nhìn cậu rất lạ.”
Yến Nghiêu nhanh chóng xử lý xong, vẻ mặt đã trở lại bình thường. Cậu quay về chỗ ngồi, nói: “Tôi cần nhạc đệm.”
Ân Dã chỉ về phía bàn điều khiển âm thanh: “Cậu tự chỉnh đi, lát nữa tôi bật cho.”
Yến Nghiêu loay hoay với máy tính xong lại loay hoay trên sân khấu. Cậu dẹp chiếc ghế đẩu đi, chỉnh micro cao lên, xem ra là định vừa đàn vừa hát. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, cậu gật đầu ra hiệu cho Ân Dã, đối phương liền bắt đầu bật nhạc đệm cho cậu.
Khúc nhạc dạo đầu vừa vang lên, Tề Hám khẽ ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu. Giai điệu quen thuộc cũng khiến tất cả mọi người đều ngẩng lên nhìn về phía đó.
Đó là bản nhạc Tề Hám viết hồi mới tốt nghiệp đại học được bán cho một ban nhạc lúc đó còn chưa có tên tuổi. Sau này, ban nhạc đó viết lời và phát hành bài hát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-soan-nhac-yen-son-kieu/4689900/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.