Thấy Tề Hám được nước lấn tới, Cao Thanh liếc anh một cái rồi nói: “Thế để tao giới thiệu Ân Dã cho mày.”
Tề Hám đáp lại: “Mày cứ thử nói lại câu đó trước mặt cậu ta xem, coi cậu ta có đấm mày không.”
Ban đầu Cao Thanh định rủ anh cùng đi uống rượu, chơi bi-a, nhưng lại có khách quen dẫn bạn đến xăm hình nên buổi trưa chỉ kịp mời Tề Hám một bữa cơm, còn buổi chiều thì anh tự đi một mình.
Quán rượu được thiết kế theo phong cách vườn Tô Châu khá hiếm thấy với mái ngói xanh, tường trắng và nền lát gạch đá gồ ghề khiến xe điện qua cứ nảy tưng tưng. Phía trên quán treo một tấm biển gỗ cũ kỹ khắc hai chữ “Hàm Cẩu” cứng cáp, mạnh mẽ. Tuy nhiên, vì bút pháp quá phóng khoáng nên trông không giống chữ “Hàm Cẩu” (咸狗) mà lại giống “Tuất Cẩu” (戌狗) hơn. Vào lần đầu Tề Hám đến đây, thậm chí anh còn thắc mắc tại sao lại đặt tên quán theo tên con giáp. Cao Thanh đứng bên cạnh chỉ lạnh nhạt giải thích: “Là Hàm Cẩu.”
Lúc đó, anh mới biết tấm biển này là do Cao Thanh khắc, cũng biết được đối phương là thành viên của hiệp hội thư pháp thành phố.
Hai người họ quen nhau từ ấy. Nét chữ của Cao Thanh mang đậm phong cách cá nhân, gọn gàng hơn chữ thảo nhưng lại phóng khoáng hơn chữ hành, giống như một “tứ bất tượng” trong giới thư pháp.
Trước đây Tề Hám cũng từng hỏi Ân Dã – bạn học cấp ba của mình đồng thời là chủ quán rượu này rằng tại sao lại lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-soan-nhac-yen-son-kieu/4689872/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.