Chương 136: Bức Ảnh [2] Đèn đường chỉ chiếu sáng một đoạn ngắn. Càng tiến gần đến phố Earl, ánh sáng càng yếu dần—cho đến khi hoàn toàn biến mất. Bóng tối bao trùm cả con phố, nuốt chửng mọi thứ vào sự tĩnh lặng nặng nề, chỉ bị khuấy động bởi tiếng bước chân đều đặn của tôi. Dù cố gắng bước nhẹ, âm thanh vẫn vang vọng giữa không gian chết lặng. Rồi chẳng mấy chốc, tôi đã đến nơi. ‘Đèn tắt rồi.’ Tôi khẽ thở phào. Ít nhất, điều này giúp tôi dễ ẩn mình hơn khi chậm rãi tiến đến ngôi nhà, từng bước leo lên cầu thang gỗ cũ kỹ mà không gây tiếng động. Đến trước cửa, tôi cúi xuống, liếc nhìn qua lỗ khóa. ‘…Không có chìa ở bên trong, nhưng rõ ràng đã khóa.’ Tôi đứng thẳng, khẽ đặt đầu ngón tay lên lỗ khóa, kích hoạt kỹ năng mới học. Một lớp màng đen trào ra từ đầu ngón tay, len lỏi vào khe khóa, chậm rãi lấp đầy toàn bộ khoảng trống. Khi cảm nhận không gian đã kín, tôi làm cứng màng đó rồi xoay nhẹ ngón tay. Tách! Ổ khóa bật mở. ‘Kỹ năng này đúng là tiện thật.’ Có lẽ tôi nên đối xử tử tế hơn với Dreamwalker. Nếu nó còn tiến hóa thêm, chắc chắn sẽ đem lại nhiều kỹ năng hữu ích hơn thế này. Creee— “...!” Tôi suýt đứng tim khi cánh cửa phát ra tiếng kẽo kẹt nhỏ. Lập tức, tôi đưa tay giữ chặt mép cửa, ngừng di chuyển. Im lặng trở lại. …Ít nhất là tôi nghĩ thế, vì lúc này, tiếng tim đập thình thịch của chính mình át hết mọi âm thanh khác. Bên trong, bóng tối dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-phat-trien-tro-choi-kinh-di-tro-choi-cua-toi-khong-dang-so-den-the-dau/4879279/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.