Chương 135: Bức Ảnh [1] Khi ánh mắt ấy khóa chặt lấy tôi, toàn thân tôi khựng lại, một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Nhưng chỉ thoáng chốc, tôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. “À… xin lỗi vì đã làm phiền đột ngột.” Cố gắng giữ thái độ lịch sự nhất có thể, tôi lấy huy hiệu của Guild ra, đưa cho bà lão đang bám chặt vào cánh cửa gỗ. “...Tôi đến từ một Guild khá có tiếng. Tôi đang điều tra một vụ việc liên quan đến một dị thường mà chúng tôi vừa bắt được. Khi hỏi thăm quanh đây, tôi được chỉ đến nhà bà. Hy vọng tôi không làm phiền bà.” Nói xong, tôi mỉm cười – nụ cười thân thiện nhất mà tôi có thể thể hiện. ‘Ổn rồi, đúng chứ?’ Tôi cảm thấy mình đã rất nhã nhặn. Đủ để tạo thiện cảm ban đầu. Nhưng— Clank! Nụ cười trên môi tôi đông cứng khi cánh cửa đóng sầm ngay trước mặt. Cái… “Đi mà làm phiền người khác đi. Tôi không có thời gian cho mấy người.” Lời bà cùng tiếng bước chân xa dần, để lại không gian chìm trong im lặng. Tôi đứng đơ người trước cửa. Ờ… Trong tất cả các tình huống tôi từng tưởng tượng, đây chắc chắn không nằm trong danh sách. ‘Giờ thì sao đây?’ Tôi lúng túng. Đến đây để điều tra, nhưng mọi thứ lại đổ bể trong chớp mắt. Vậy là bị chơi khăm sao? Tôi muốn nghĩ thế, nhưng cách bà đóng cửa dứt khoát kia khiến tôi tin rằng — không, không phải vậy. Bà đang giấu gì đó. Hoặc ít nhất, bà biết điều gì đó. ‘Nếu gõ cửa thêm lần nữa, chắc chẳng ích gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-phat-trien-tro-choi-kinh-di-tro-choi-cua-toi-khong-dang-so-den-the-dau/4879278/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.