Nghe thấy tiếng gọi của Tiêu Chấn Long, Trương Bá Chính khó khăn mở mắt ra, trên khuôn mặt tái nhợt cố nặn ra một nụ cười, nói: “Yên tâm đi! Đại ca, tôi… không chết được. Chỉ là lúc nãy không biết bị tên khốn nào… đảm… đảm một dao sau lưng, ai ui!” Trương Bá Chính đưa tay sờ sau lưng thì thấy ướt đầm một mảng, một dao này thật quá độc ác, nếu đổi lại là người khác, có lẽ đẽ sớm về chầu trời rồi, cũng may thể lực của Trương Bá Chính rất tốt, nếu không bây giờ thứ mà Tiêu Chấn Long thấy sẽ là một cái xác.
“Trương Bá Chính, anh con mẹ nó phải sổng thật khỏe mạnh, nếu không tôi không biết phải giải thích với các anh em thế nào. Anh còn đứng dậy được không?” Tiêu Chấn Long hỏi.
“Không thành vấn đề!” Nói xong, Trương Bá Chính kiên cường đứng lèn nhờ sự giúp đỡ của Tiêu Chấn Long, tay phải anh ta đặt lẻn vai Tiêu Chấn Long, tay kia cầm dao găm, được Tiêu Chấn Long đỡ, từng bước đi về phía khách sạn.
Nhìn thấy Tiêu Chấn Long cứu Trương Bá Chính đi, thủ lĩnh của hội Inagawa vô cùng tức giận, điên cuồng ra lệnh cho đàn em của mình lao về phía Tiêu Chấn Long. Do sự điều động quản của hội Inagawa, áp lực đè lên đội quân CỜĐen bên này được giải tỏa ngay lập tức, nhưng áp lực bẻn phía Tiêu Chấn Long lại lập tức tăng vọt, chỉ trong một thời gian ngắn, hội Inagawa đã bao vây đội ngũ hơn trăm người của Tiêu Chấn Long. Mỗi quân Cờ Đen vung dao găm trong tay đế chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974509/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.