“Rõ!” Mười tám Thiết vệ giơ đao xòng về phía địch trong phòng khách, tiếp đó là năm mươi người trong quân Cờ Đen rút dao găm ba góc ra hòa mình vào nhóm người.
Tiêu Chân Long gào to một tiếng nghênh đón kẻ địch đang đến, gặp là anh đón bằng một đao, dưới ánh lửa bập bùng trong phòng khách, Tiêu Chấn Long đeo chiếc mặt nạ dữ tợn nhưng không hề tỏ ra hung dữ, tên đô con vừa xông tới nhìn
thấy cách ăn mặc của Tiêu Chấn Long, ngay lập tức hắn liền sợ ngây ra. Hăn chưa kịp phản ứng, Tiêu Chấn Long đã đâm một nhát, lưỡi đao Hồng Nhật đảm chếch theo cánh tay phải của tên đô con, một dòng máu tươi nóng bỏng bán lên mặt Tiêu Chấn Long, cũng may có mặt nạ che, nếu không khuôn mặt Tiêu Chấn Long lúc này đã lấm tấm vết máu.
Tên đó kêu thảm thiết, tay bám chặt lấy bắp tay, chốc chốc lại kèu gào, Tiêu Chấn Long nháy lên đạp một cước vào bụng tên đó. Nào ngờ một cú đạp này vừa hay lại đạp vào lưỡi đao, một cước đã đá rách bụng của tên đô con, Tiêu Chấn Long cảm thấy mũi giày của mình vẩn chưa vào trong cơ thế hẳn. Tiếng kêu thảm cùng bay ra sau với cơ thế của hân, đúng lúc phía sau hân ta là phòng bếp, hắn rơi vào đống lửa lớn, trong phút chốc đống lửa đã bao phú lấy cả người hân. Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến hán bất giác quèn đi cơn đau từ vết đao, hán gắng sức vùng vẫy những lần cuối cùng nhưng ai cũng biết đó là một chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974508/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.