Tạ phu nhân vốn im lặng bỗng khựng lại, quay đầu nhìn vị chất nữ bên ngoại của mình, trong mắt nhiều thêm mấy phần lạnh lẽo.
Còn Tạ Trục Vân thì sững sờ, không dám tin nhìn về phía Tạ phu nhân:
“Nương, chuyện này là thật sao?”
Tạ phu nhân không nói gì.
Tạ Trục Vân đã hiểu.
7
Hắn hùng hổ rời đi.
Cũng hùng hổ quay trở lại.
Chỉ là khi trở về, dáng vẻ đã sớm không còn thân cận với ta nữa.
Trái lại, lạnh băng băng.
Hắn bảo quản sự ma ma phía sau đuổi ta ra ngoài.
Ta trở tay không kịp, loạng choạng lùi hai bước, trong mắt thoáng hiện vẻ ngỡ ngàng.
Nhưng hắn lại hiểu lầm ý ta.
Nghiến răng nghiến lợi:
“Quả nhiên là tự biên tự diễn, Diệp Hữu Dung, ngươi tính kế ta?!”
“Giả hết, ngay từ đầu đã là giả! Ngươi chẳng qua chỉ nghe theo sắp đặt của mẫu thân, cố ý tiếp cận ta mà thôi!”
“Ngay từ đầu ngươi đã muốn leo lên giường của bổn thiếu gia, vĩnh viễn ở lại Tạ phủ! Ngươi căn bản không yêu ta, ngươi đang tính kế ta, từ đầu tới cuối đều là vậy!”
“Thiếu gia?”
Ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cố gắng giữ bình tĩnh:
“Có chuyện gì thì từ từ nói rõ.”
Nhưng ta càng bình tĩnh, hắn lại càng tức giận.
Tạ gia tiểu thiếu gia từ trước đến nay chỉ có phần hắn lừa người khác, khi nào lại bị người ta lừa? Huống chi còn là ba năm.
Mắt hắn đỏ lên, tay siết chặt vai ta, nhìn gương mặt dần tái nhợt của ta, từng chữ từng chữ nói:
“Trước đây sao ta không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoan-the-gia/5082212/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.