1
Khi Tạ Trục Vân nói xong, thấy ta ôm lấy vết thương do mũi tên, hồi lâu vẫn không đứng dậy nổi.
Hắn không khỏi nhíu mày:
“Ta đã khống chế lực tay rồi, chỉ là vết thương ngoài da thôi, ngươi còn giả vờ yếu đuối cái gì?”
Đúng vậy, hắn quả thực đã khống chế lực đạo.
Nhưng dường như hắn đã quên mất.
Nửa tháng trước, ta bị Tô Ngưng Vãn dụ xuống hồ, vừa mới khỏi cơn bạo bệnh, vết thương ngoài da này đối với ta mà nói, thật sự không chịu nổi.
2
Đến giờ ta vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó, giữa mùa đông, nước hồ lạnh buốt, thiếu nữ đứng bên bờ cười duyên dáng:
“Biểu ca, huynh nhìn kìa, nàng ta thật ngốc, chỉ là một con rối mà cũng mắc lừa.”
Vị biểu tiểu thư này, mới đến phủ Tạ được ba tháng.
Tựa như một đóa hoa nở rộ.
Nàng ta dẫn Tạ Trục Vân dạo phố, rong ruổi khắp nơi.
Khi váy đỏ phấp phới, cùng hắn cưỡi ngựa ca hát.
Đó là vẻ rực rỡ mà Tạ Trục Vân chưa từng thấy qua.
Vì thế, hắn luôn dung túng cho Tô Ngưng Vãn trêu chọc ta bằng những trò quá đáng.
Ví như khoác y phục của hắn lên con rối, ném xuống hồ.
Rồi la lớn kêu cứu, gọi ta chạy tới, để ta nhìn thấy vạt áo đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước, liền không chút do dự nhảy xuống.
Nước hồ lạnh thấu xương, ta còn phải cố sức ôm chặt lấy con rối.
Tư thế ấy thật sự không đẹp mắt, thậm chí có phần buồn cười.
Cho nên Tô Ngưng Vãn cười đến vô cùng khoái chí.
Còn Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoan-the-gia/5082209/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.