Khi Lục Nạp Ngôn học lớp 4, nhà có thêm một đứa em trai. Ban đầu cậu rất không thích ứng, cảm thấy em trai chiếm hết tình thương của ba mẹ. Từ khi có em, ba yêu cầu cậu phải tự ngủ một mình, không được leo lên giường mẹ nữa, cùng với một loạt các tiêu chuẩn hợp lý và không hợp lý khác mà cậu cảm thấy đều vô lý cả. Cậu tưởng có người bạn chơi cùng sẽ đỡ buồn, nhưng em trai quá ngoan, không khóc không la không cười. Đôi khi cậu làm mặt quỷ để dọa em nhưng em cũng không sợ, đôi mắt to tròn long lanh nhìn cậu khiến cậu cũng ngại ngùng mà không dám làm gì nữa.
"Đừng chọc em trai chơi" Tiêu Nặc thấy cậu đứng bên nôi nói nhỏ.
"Bao giờ em ấy mới chơi cùng con được vậy mẹ?" Lục Nạp Ngôn cũng hạ giọng.
"Đợi em biết đi đã."
"Vậy bao giờ em biết đi?"
"Còn lâu nữa."
Đứa con thứ hai của nhà họ Lục vẫn do ba Lục đặt tên, Lục Tứ Diệp, ý nghĩa là sáng sủa thẳng thắn. Hai anh em trái ngược nhau hoàn toàn. Lục Nạp Ngôn vận động như thỏ điên, ra ngoài như con ngựa hoang không cương, ai cũng không kìm hãm nổi. Em trai thì im lặng như chuông, ngay cả Tiêu Nặc cũng thấy rất nhàm chán, giống Lục Đình Hành quá, ban đầu rất mong ngóng nghe con gọi ba mẹ, nhưng dần dần hy vọng cũng tan biến. Con nhà người ta miệng mép ngọt ngào gọi ba mẹ, ít nhất cũng là ông bà, còn con trai cô, từ đầu tiên nói được là "bẩn",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-luc-co-chuyen-vui/3421796/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.