Vào một ngày hè nóng nực trong kì nghỉ kéo dài gần hai tháng trời. Em với cơn điên vĩnh viễn không thể nào chữa nổi của mình. Ngay lúc như phát hỏa thành núi lửa, chợt ‘có tia lửa’ lóe qua trước mặt em. Đúng hơn là lóe lên một ý tưởng rất táo bạo.
Em ngay lập tức phóng như tên lửa chạy sang nhà Túc Tả với bộ dạng hấp hối. Nhanh chân kẻo nguội ý tưởng. Hối hả í ới em họ Túc Tả và em trai Phong Đông dậy ngay lập tức, không cho hai đứa chúng nó ngủ yên ngủ ngon lành trong căn nhà đóng hết của, cùng với chiếc điều hòa mát rười rượi kia được.
Bị đánh thức. Túc Tả ho ra vài tiếng rồi chống người ngồi dậy nhìn em. Nhìn cái bộ dạng mong chờ đi đâu đó của em, Túc Tả biết chắc em vừa nghĩ ra một thứ gì đó, ánh mắt khao khát muốn Túc Tả tác hợp cho cái ý tưởng điên rồ kia thành công rực rỡ.
“Đi biển thôi mấy đứa”- Hương Lộc.
Chỉ với năm từ thốt ra tưởng chừng như rất đơn giản đối với em, nhưng lại với cậu Túc Tả này thì cụm từ đó không khác gì địa ngục. Còn là lời em nói thì đó chẳng khác nào đang rủ Túc Tả đi tự tử.
Toàn nhắc tới điểm mạnh của Túc Tả, cơ mà còn thiếu vài điểm yếu của cậu.
Cậu giỏi công nghệ, trông lười lười cơ mà kỉ lục chạy đua lại rất nhanh, cải trang cũng rất đỉnh. Đỉnh tới mức làm em từ ghét bỏ đến mê mẩn cái khuôn mặt ‘được trang điểm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836401/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.