Thời gian thấm thoát trôi nhanh. Khoảnh khắc kim đồng hồ chạm khắc điểm số mười hai đồng thời kêu vang lên, báo hiệu giờ đã là nửa đêm. Ở đây chúng tôi không nói đến cô công chúa đang hối hả chạy về trước khi bộ đồ lỗng lẫy biến mất. Và bộ đồ rách nát của người hầu sẽ biến về như ban đầu.
Mà là toàn bộ khách được nhà họ Phó mời đến đột nhiên biến mất, đúng như câu ‘không cánh mà bay’. Họ không bị giết hại, cũng không nhảy xuống biển tử tự. Điều này cậu Túc Tả và cậu ấm Phong Đông không hề nhận ra, cho đến tận hai giờ chiều của ngày hôm sau họ mới biết.
..
Tàu vẫn chưa cập bến. Túc Tả đưa mắt nhìn xung quanh, ngoài người hầu nhà họ Phó ra thì không có vị khách nào cả. Tối qua say sóng dữ quá, nhưng trước khi chìm sâu vào giấc ngủ cậu có nghe thấy tiếng người chạy ở ngoài cửa. Không biết là ai những có vẻ là khá nhiều người.
Phòng hai cậu nghỉ nằm cách rất xa sảnh chính, nơi tụ tập lại tổ chức tiệc hè. Lý nào là người hầu chạy qua?
Đem thắc mắc gạt bỏ sang một bên, Túc Tả có lẽ lại sắp say sóng nữa rồi.. Đầu óc có chút quay cuồng, vội bịt miệng, tay kia vịn chặt ở thành tàu.
Biết có điềm xấu. Liền kéo anh họ Phong Đông đi theo, dù không biết nơi này đang xảy ra chuyện gì, cơ mà an toàn vẫn là trên hết. Tạm thời cứ đặt anh họ ‘bị bệnh’ ở tầm có thể kiểm soát trước đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836397/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.