Chiều ngày về nhà, kết thúc chuyến ‘nghỉ hè’ vỏn vẹn hai ngày một đêm. Lịch trình rõ như vầng sao ban ngày. Đến nơi sẽ tắm rửa ăn uống, tối về lại cắm đầu cắm cổ bận rộn ở căn cứ và không quên về thăm ông nội trước.
Em nhăn nhó, tự kéo hai cái vali to như muốn dọn ra đi bụi ra khỏi thang máy. Hôm nay em mặc quần thể dục với áo phông trắng, tránh việc quá nổi bật. Ra tới sảnh chính, chợt nhớ ra hai thằng em biệt tăm biệt tích của mình vẫn chưa xuất hiện.
Hình như sáng nay chúng nó không những không gọi em dậy, đến cả mặt mày cũng không thấy đâu.
Đang ở đại sảnh, nhân tiện em tới hỏi tiếp tân phòng hai chúng nó đã trả chưa. Tiếp tân nhanh chóng dò lại, đôi mắt loát qua màn hình máy tính một lúc lâu, vừa quay lên định nói em thì đã bị người khác tranh lời.
Giọng nói của một cô gái, phong thái rất cao sang. Bộ váy đen ôm sát người, ngắn trên đầu gối, cùng với chiếc áo khoác lông vũ trắng đẹp đẽ. Cô ấy tiến tới phía em, ở đại sảnh có bao nhiêu người, là bấy nhiêu cặp mắt đều dán lên người cô gái này hết. Sau lưng còn có một dàn vệ sĩ mặc áo vest đen.
“Bé quên tiệc hè nhà họ Phó nhà chị rồi sao? Hai đứa em trai của bé chắc cũng được người nhà chị hộ tống về an toàn rồi. Bé tuần lộc ạ- Ặc!!”
Tay trái cầm điếu thuốc lên hít một hơi, ngay lập tức cô gái đã bị sặc. Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836395/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.