Chiếc xe tải sau khi đi một quãng đường dài đã thấm mệt. Điểm dừng của nó là một nơi rất hoang vắng, không có lấy một tiếng ô tô chạy qua.
Bước xuống khỏi chiếc xe, làm quen được ánh sáng chói chang giữa trưa. Cẩm Hương Lộc đảo mắt đánh giá.
Nó quay mông về phía cửa chính của một nhà máy bị bỏ hoang nọ. Nơi này đúng là bị bỏ hoang, và được những người mặc áo khoác đen này tái sử dụng. Dùng trong những việc khá dơ.
Ở trên tầng thượng đang treo cổ một người phụ nữ. Vừa nhìn sơ, thứ lọt vào mắt xanh của Cẩm Hương Lộc là người phụ nữ đó. Từ dưới nhìn lên không rõ, chỉ có thể cảm nhận được cái xác đang trợn tròn mắt.
Đầu cúi thấp, mái tóc đen nhánh rũ rượi bay phấp phới, rũ xuống trông có phần hơi kinh dị. Xung quanh có thêm vài ‘người bạn không hẹn lại gặp’ đang bay tứ tung xung quanh.
Đặc biệt là bộ đồ cô ta mặc cũng có màu đen.
“Đem vào trong. Cậu ta sắp tới kiểm hàng rồi”- Chả rõ ‘cậu ta’ được nhắc tới là ai, khả năng cao ‘áo đen cố tình ám sát em’ lần trước có thể sẽ xuất hiện.
Lại thêm một người mặc áo đen tiến từ trong nhà hoang đi ra, ngó nhìn hai người đang bị trói ở đằng trước, chính là em với bà chủ trọ. Nhưng thái độ lại khác xa so với cái gã thô lỗ từ phía xe tải thấy em lần đầu tiên.
“Bao tuổi?”
May chưa chưa kịp khen. Tên này ăn nói cọc lóc, tay đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836374/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.