Người con gái năm đó quậy phá, báo nhà họ Cẩm chừng nào. Thì giờ lại hiền hòa, dễ mến nhiêu đấy.
Một người đàn ông, tầm bốn mươi bốn lăm đưa tay lên vẫy phục vụ. Cẩm Hương Lộc nhận được tín hiệu liền tiến tới, bước chân không quá nhanh cũng không quá chậm. Âm điệu gọi khách khác hẳn Cẩm Hương Lộc kiêu ngạo của trước đây.
“Ngài đến rồi. Dạo này không thấy ngài ghé qua, chắc công việc bận bịu lắm nhỉ”
Mới làm được tuần, Cẩm Hương Lộc như bỏ luôn nghề chấn lột của tổ chức chỗ quản lí Vô Phanh. Mà chính thức vào đây làm việc. Khách đến ít hay thường xuyên, em nhớ kĩ tới mức khách có thiện cảm khá tốt.
Mới đầu còn làm trong tổ chức. Gặp em gái song sinh là rất khó. Đành phải chuyển ra ngoài. Sau này rời khỏi tổ chức, tham gia vào làm tại quán bar gần nhà Vô Phanh. Em lại phải chuyển nhà về ở với hắn. Lý do là: “Nhà xa, đi làm bất tiện”- Đến từ vị trí của em.
Làm việc ở đây khá vui, đôi lúc bản chất thật còn bức xúc muốn bộc phá ra ngoài hết. Nhưng vì người em gái song sinh nên em buộc phải trở thành một con người khác.
Một tuần làm ở quán bar. Cẩm Hương Lộc chưa từng gặp mặt người em đang cố né tránh mình kia.
Từ lần chạy trốn đó, cái cảm giác bị ai đó theo dõi kia. Kể từ lúc đó đã không còn phát hiện ra ai lén lút theo dõi em nữa.
Nhưng hôm nay lại khác. Ngày thứ chín, đêm thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ho-cam-dot-nhien-lai-co-chau/2836366/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.