Linh Lung tràn ngập hận ý chế giễu,“Nhưng mà bá bá không có làm như vậy, bởi vì bá bá yếu đuối sợ chết!”.
“Đúng…… con mắng rất đúng…… Ta là người yếu đuối…… Sợ chết…… Nhưng mà ta vẫn còn…… Vẫn làm đúng một chuyện……” Tần Công giơ tay phải suy yếulên, chỉ hướng vách núi,“Con đi qua…… Sờ sờ xem…… Có khối đồng nhô ra……đem dịch chuyển khỏi……”.
Cho dù không tình nguyện, Lnh Lung vẫn là cố nén cực đau khổ, làm theo ý của hắn.
Ở trên vách núi đá sờ soạng một hồi, nàng quả nhiên tìm được một khối đặc biệt nhô ra, mất một chút khí lực mới đưa nó dời, thì ra bên trongđã bị đào một hốc tối, nàng lấy ra một hộp sắt.
“Là cái này sao?”.
Tần Công bảo nàng mở ra, bên trong là hé ra giấy dai.“Bức tranh trênđó …… Là địa hình vương phủ…… Là ngươi cha con vẽ ra…… Làm hình tròn kýhiệu nơi đó là…… Khụ khụ…… Là lầu gác của Tam Vương gia…… vẽ hình tamgiác còn lại là mật thất…… Bên trong có một ngọc tỷ trấn quốc tự tạo……Là hắn ngày hắn muốn đăng cơ…… Chỉ cần tìm được nó,thì có thể chứng minh Tam Vương gia có ý đồ tạo phản……”.
Linh Lung căm giận khóc kêu,“Vì sao bá bá không sớm lấy ra nữa?”.
“Nếu đem đồ vật này giao cho con…… con…… Con nhất định khẩn cấp vọtvào vương phủ,bá bá,bá bá không thể cho con mạo hiểm……” Tầm mắt của TầnCông bắt đầu mơ hồ, thấy không rõ gương mặt của nàng lắm.“Cha con trướckhi chết vẫn không thể…… hoàn thành sứ mệnh tiên đế giao phó nghĩ đếnthấy vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-dau-den-day-voi-tram/2844132/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.