Tôi không phủ nhận cậu, là cậu đã phủ nhận chính mình.
Dịch: Apry618
Không biết là có ý thức trước hay là đau đầu trước, tóm lại Chung Mạn vẫn chưa mở mắt đã cảm thấy đầu mình bị một sợi dây thừng xuyên qua, ép tới mức những thứ trong não dán thành một đống thì chớ, hộp sọ cũng đau ghê sớm. Cong đốt ngón tay day nhấn huyệt thái dương rồi ngồi dậy, nhìn sang đồng hồ báo thức thì đã 11 giờ. Nghĩ tới công việc chất đống ở công ty đầu càng đau hơn, vịn tường vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt xong xuôi mới thấy dần dần sống lại, thay quần áo xong đi tới phòng khách liền thấy Diệp Minh Hy bê thức ăn đi ra từ phòng bếp.
"Bữa sáng à?" Chung Mạn hỏi mang theo hi vọng, không hề bất ngờ thấy Diệp Minh Hy gật đầu.
"Tốt quá đi!" Cô kéo ghế ra ngồi, hai giây sau một bữa sáng hoàn hảo kiểu Anh được đặt trước mặt cô. Thịt xông khói và trứng gà được rán vừa tới, bánh khoai thơm giòn đậu hấp mềm mịn, còn có bánh mì nóng hổi phết bơ tan chảy được nửa phần, cuối cùng uống tới cạn cốc trà sữa, Chung Mạn cảm thấy mình sống lại rồi!
"Nhóc con, hôm nay chị cũng phải tăng ca, bữa tối em tự ăn trước đi, đừng đợi chị." Thứ bảy vốn là ngày nghỉ, nhưng nghĩ cho hạnh phúc của những ngày bình thường, dạo này Chung Mạn đều quay lại tăng ca.
"Vâng." Gật đầu.
Cô đứng dậy xách túi đi được hai bước, bỗng quay lại tìm đồ trong túi, tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-shota/2938553/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.