Chị em uống nhiều, anh đưa cô ấy về.
Dịch: Apry618
Thấy Mạc Lâm nhận người của nhóm Chung Mạn, Lục Hữu Lương nuốt lại những lời định nói, mọi người cũng không ý kiến, lằng nhằng một lúc rồi giải tán.
Trương Minh Nghi dìu Chung Mạn đi có phần khó khăn, được hai bước bỗng thấy trên vai nhẹ bẫng, thì ra Mạc Lâm vòng tay Chung Mạn lên vai anh, gánh đi phân nửa sức nặng.
"Mạc tổng, làm phiền anh đúng là ngại quá." Thấy Mạc Lâm chủ động đưa yêu cầu chở mình về, lại ra tay giúp đỡ mình, trong lòng Trương Minh Nghi thấy ngọt ngào, khuôn mặt chẳng uống mấy rượu mà dần dần đỏ lên, ánh mắt nhìn anh cũng mạnh dạn hẳn.
"Không sao." Mạc Lâm đặt Chung Mạn vào ghế sau, quay đầu thấy Trương Minh Nghi đã tự tung tự tác ngồi vào ghế phụ, không khỏi tức giận với cô gái này. Bỏ lại một người say rượu ở hàng ghế sao là thế nào? Cũng không biết ngồi cạnh chăm sóc sao?
Phía bên kia Trương Minh Nghi lại không hề cảm nhận được suy nghĩ của Mạc Lâm, cười hì hì thắt dây an toàn xong, bắt đầu đánh giá mọi thứ trong khoang xe.
Cửa kính đều rất sạch sẽ, nhìn ra được Mạc Lâm là một người ưa sạch. Trong xe không treo đồ trang trí nào, đến cả kính chiếu hậu thường treo móc treo tượng Phật cũng không có gì. Cô nhìn xung quanh một lát, ánh mắt bỗng bị hấp dẫn bởi một đồ vật nhiều màu sặc sỡ ở một bên.
"Đây là cái gì?" Trương Minh Nghi cầm thứ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-shota/2938551/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.