#Ltt
Wattpad: Leevisu2104
#Nhà_có_nuôi_một_tiểu_bạch_thỏ
CHƯƠNG 14: HAI MƯƠI TUỔI, HÔN ĐƯỢC RỒI.
Tô Tịnh An chờ anh ăn xong bát cơm để đứng dậy, hai người kia cũng thật sự tò mò nên mới nán lại đây.
Hứa Trác Tuyệt ngồi nhìn cô, nhăn nhăn mặt, ăn bát này?
"Tô Tịnh An!"
"Vâng!"
Tiểu Tô Tô ngẩng đầu, ngốc nghếch đối diện với thái độ khó chịu của ai kia. Nhưng mà sao chú lại cau mày nữa?
"Chú no rồi à?"
"No rồi!"
"Nhưng Tô cũng no rồi!"
Tô Tịnh An xoa xoa cái bụng, khó xử nhìn bát cơm. Hứa Trác Tuyệt cũng nhìn bát cơm.
"Thím no chưa?"
Thím Âu vờ đứng dậy đi dọn dẹp, Hứa Tuệ Lâm cũng đi theo, bàn ăn chỉ còn lại hai người, Hứa Trác Tuyệt ưa sạch và Tiểu bạch thỏ ngốc nghếch.
Thím Âu vừa lau bếp vừa quay ra nhìn, chỉ đợi người nào đó cầm bát cơm lên.
Sau đó, Hứa Trác Tuyệt cầm lên ăn thật, chậm rãi ăn, rất từ tốn, rất thản nhiên giống như bát của anh, rất sạch sẽ, không chút gì dè dặt hết.
Hại thím suýt chút nữa thì làm rơi cái bát, còn người nào đó thì nhìn muốn lòi hai con mắt. Ăn thật, ăn thật kìa, không uổng công nó đánh cược. Hứa Tuệ Lâm cười điên điên khùng khùng, chỉ có Tiểu Tô Tô vẫn ngơ ngác.
Hứa Trác Tuyệt ăn xong, lấy khăn giấy lau miệng, cũng lấy cho người bên cạnh một tờ. Tô Tịnh An giống như mọi khi đón lấy, lau qua loa rồi lẽo đẽo theo sau người nào đó.
Hình như...chân không đau nữa! Có người vui quá chạy tung tăng ở phía sau, hấp tấp vấp phải bậc thềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-nuoi-mot-tieu-bach-tho/37642/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.