Hứa Hiên khi tròn 13 tháng, mấp máy theo miệng Tô Tịnh An gọi chữ "Mẹ", sau đó, ngày nào cũng gọi bập bẹ gọi cô. Thế nhưng, chưa bao giờ đụng đến chữ "ba". Hứa Trác Tuyệt cũng có chút ghen tị, quyết định dành hẳn một ngày, ở nhà, chỉ để huấn luyện tên nhóc nào đó gọi chữ "ba".
Kết quả, dạy không dạy được, còn bị Tô Tịnh An hắt hủi đuổi ra ngoài, nguyên nhân chính là trong lúc Hứa Hiên đang gào thét, Tô Tịnh An dỗ con không được, còn bị Hứa Trác Tuyệt ở bên cạnh phá đám, mở miệng là"nhóc con không được ngủ, mau, gọi ba đi".
Hứa Hiên nghe xong càng quấy, người nào đó tức đỏ mặt, đá anh ra khỏi cửa.
Hứa Hiên ngủ rồi, Hứa Trác Tuyệt lại mò vào phòng, nhìn nhóc con nào đó đang ngủ say, tức giận, lườm một cái, rón rén ngồi xuống giường.
"Bà xã!"
"Khẽ thôi, chú vào đây làm gì? Đi ra đi, không em lại dậy bây giờ!"
Tô Tịnh An nhăn mặt, đưa tay che miệng anh, thủ thỉ.
Hứa Hiên nằm trên giường ngọ nguậy hai cái, tóp tép miệng lại tiếp tục ngủ.
Hứa Trác Tuyệt thở phào một cái, quay sang cười biến thái với người bên cạnh.
"Bà xã, sang phòng bên cạnh đi, bên đó anh gọt sẵn táo để ở đấy rồi!"
Táo? Hai mắt Tô Tịnh An sáng bừng, lập tức đứng dậy, bước được hai bước, lại dừng lại, nhìn Hứa Trác Tuyệt xác nhận.
"Chú nói thật chứ?"
"Đương nhiên!"
Anh gật đầu chắc nịch, Tô Tịnh An liếm liếm mép đi sang phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-nuoi-mot-tieu-bach-tho/2108266/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.