#Nhà_có_nuôi_một_tiểu_bạch_thỏ
#Ltt
CHƯƠNG 50: GHEN!
Hứa Trác Tuyệt trước tiên đi mua một bó hoa, sau đó mới dẫn cô đến thăm bà Đình. Tô Tịnh An nhìn xung quanh lác đác chỉ có vài người, tâm trạng thoải mái hơn nhiều, vừa đi vừa ngó nghiêng. Hứa Trác Tuyệt dừng lại ở một ngôi mộ, nhìn cô. Cô còn cho rằng bà Đình đang trốn, chạy khắp một vòng thì vẻ mặt vui vẻ bây giờ đã xị xuống, bà đâu, bà Đình đâu rồi?
Hứa Trác Tuyệt quỳ xuống trước ngôi mộ, hai tay cung kính đặt bó hoa xuống, nhìn bức ảnh ở trên bia mộ, lại nhìn cô:
"Đến đây! Đã chào bà chưa?"
Tô Tịnh An quỳ xuống giống anh, nhìn tảng đá có bức ảnh của bà Đình, im lặng không nói gì. Cách một đoạn cũng có hai người đang quỳ giống như cô, khóc lóc thảm thiết, không biết tại sao, cô đột nhiên thấy sợ, quay sang nhìn anh sụt sịt.
Người ở bên kia khóc đến mức khản cả giọng, cô nhìn thấy người đàn ông đó cũng đang khóc, còn ở bên cạnh nói rằng:
"Bà đi rồi, nhưng mà bà vẫn còn theo dõi chúng ta, em càng khóc thì càng làm bà lo lắng hơn thôi!"
Sau đó người đàn bà đó cũng không có gào khóc nữa, đứng dậy vừa lẩm bẩm vừa đi.
Bà đi rồi? Vậy bà Đình cũng đi rồi sao? Bà đi đâu?
"Bà đi rồi! Bà không cần Tô nữa! Bà...!"
"Bà vẫn ở đây, muốn nói cái gì em có thể nói ở đây, bà Đình nhất định sẽ nghe thấy!"
Có thật là bà Đình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-nuoi-mot-tieu-bach-tho/2108260/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.