Sau khi đến công ty lấy tài liệu, Từ Dương Dương liền ngựa không ngừng vó đón xe đến nhà Đường Xán, cô cũng coi như từng đến nhà Đường Xán một lần, không tính quen thuộc, cũng không hoàn toàn lạ lẫm. Đền trước cửa nhà Đường Xán, trong nội tâm cô có chút bồn chồn, hít sâu mấy khẩu khí, mới lấy dũng khí nhắn chuông cửa.
Nhà Đường Xán là biệt thự, theo cô biết, trong nhà anh ta không có bảo mẫu gì, anh ta sống một mình. Đứng ở ngoài cửa lớn nhắn nửa ngày chuông cửa cũng không có động tĩnh, bây giờ mới khoảng mười giờ trưa, Đường Xán chỉ sợ còn chưa tỉnh, dù sao cũng là người phóng đãng không bị trói buộc có sống về đêm người, rất bình thường. Cô bất đắc dĩ gọi điện thoại cho anh ta, may mà anh ta còn nghe, biết được cô đang ở ngoài cửa, anh ta liền nói mật khẩu cửa lớn cho cô, nghe âm thanh quả nhiên còn đang mơ màng.
Trong lòng Từ Dương Dương có loại cảm giác kỳ quái, cô và Đường Xán thân mật đến có thể tùy ý biết nhà mật khẩu nhà nhau sao? Gia hỏa này vậy mà yên tâm như vậy đem mật mã nói cho cô…
Vào cửa lớn, đến trước cửa, cô chàn chờ nhấn mật mã, mật mã chính xác, cửa mỏ ra.
Cô cởi giày ra rón rén đi vào, một lần trước đó đến thời điểm là ban đêm, thời điểm ra đi vào xem lẫn xấu hổ, đầu óc cũng rất loạn, không có tâm trạng nhìn nhà Đường Xán là cái dạng gì, hôm nay xem xét, ngoại trừ bên ngoàixa hoa, trang hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817366/chuong-757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.