Dù lúc này đang là lễ Tết nhưng công ty vận chuyển cũng không ngừng hoạt động, cô mua một chút quả cứng gửi lại cho Ôn Hạo xem như có qua có lại. Cô còn cố ý dùng một cái tên giả để vợ chồng Ôn Chí Linh không biết người gửi là cô.
Lúc Mục Đình Sâm về đến nhà đã khá trễ, máy hôm nay anh phải chạy đông chạy tây không ít nhưng những mệt mỏi biến ấy lập tức biến mắt khi anh đặt chân vào nhà. Ôn Ngôn không để ý đến anh mà chỉ hỏi về tình hình của công ty.
Mục Đình Sâm không trả lời: “Không có gì, anh sẽ tự giải quyết, em đừng lo nữa. Công ty bên em đi làm lại chưa?”
Ôn Ngôn gật gật đầu: “Ngày mai sẽ đi làm lại, công ty em cũng khá có lương tâm rồi đấy.”
Mục Đình Sâm không được gặp con trai suốt mười ngày nên vừa về đến liền không đi nghỉ ngơi, anh luôn bế Tiểu Đoàn Tử trên tay mà chơi đùa với nó. Thế nhưng Tiểu Đoàn Tử không thích bị người khác ôm mà muốn tự bò đi, đứa bé trong tay anh rất không thành thật mà quơ hai tay hai chân kháng nghị. Mục Đình Sâm thấy vậy liền bật cười: “Sức lực cũng không nhỏ đây.”
Ôn Ngôn nhìn Tiểu Đoàn Tử khoa tay múa chân một hồi, nói: “Em đang nghĩ có nên dùng dây trói thằng bé lại hay không, như vậy em không quá vắt vả khi lúc nó tập bò rồi. Nếu như nó bò đến những nơi không nên tới thì em có thể dùng dây kéo nó lại.
Tất nhiên Mục Đình Sâm phản đối:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-manh-the-cung-chieu/817358/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.