Edit: Lavender - Blue
"Mẹ. Con có thể hỏi mẹ một chuyện? Mẹ ngeh ai nói về người đó?" Chẳng những anh muốn thu thập tiểu quỷ chết tiệt kia, càng sẽ không bỏ qua cho mấy cô gái nói hưu nói vượn (nói bậy nói bạ).
"Thế nào?" Lữ Vi làm sao sẽ không biết con trai của mình: "Có phải con muốn đi tìm người ta tính sổ không? Hả?"
" Đương nhiên con muốn tìm cô ta tính sổ." Tư Đồ Đạt Viễn quyết định, khi trở về phòng làm việc nagy lập tức sẽ sa thải người phụ nữ lắm mồm Vương Tư Thơ chết tiệt kia.
"Tư Đồ Dạt Viễn. Nếu như con dám làm gì thư ký Vương, mẹ liền từ bỏ quan hệ mẹ con với con." Lữ Vi tuyệt đối không phải là nói giỡn. Mới vừa rồi khi bà yêu cầu Vương Tư Thơ nói cho bà biết chuyện đã xảy ra, bà liền đảm bảo, nhất định sẽ không để cho Tư Đồ Đạt Viễn có cơ hội làm gì cô ta.
"Mẹ ——" Tư Đồ Đạt Viễn thật sự là khóc không ra nước mắt. Rõ ràng là trò nghịch ngợm của một tiểu quỷ, mẹ lại cố tình coi là thật.
"Con đừng gọi mẹ." Lữ Vi mới không để mình bị xoay vòng: "Nếu như con còn biết rằng mẹ là mẹ con, phải đi cưới cô gái kia, mang đứa bé nhà Tư Đồ chúng ta về."
"Mẹ. Con không có con." Thật là đủ rồi, chữ tín của anh kém như vậy sao?
"Không có con?" Ai tin?
"Vậy đứa trẻ trong nhà con là chuyện gì xảy ra?" Chẳng lẽ là từ trên trời rớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-ho-ly-tinh-yeu-nghiet/1952936/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.