Dịch: Lục Lam
Biên: Laoshu
Nguồn: bachngocsach
***
Phó Nhiễm không dạy Thanh Thư ngay lập tức, mà kêu Thanh Thư viết chữ để cho bà kiểm tra kỹ lại. Trong quá trình này, Phó Nhiễm cũng chỉ rõ một số lỗi để cho nàng chỉnh sửa.
Có một số thói quen, khi đã hình thành rồi sẽ rất khó sửa. Ví dụ như tư thế cầm bút, dù đã biết rõ là sai rồi nhưng vẫn vô thức tiếp tục làm như vậy.
Thanh Thư rất hăng hái cầm bút.
Phó Nhiễm cười nói: "Đừng nóng nảy, dục tốc bất đạt. Về sau lúc viết chữ nên chú ý nhiều hơn, dần dần sẽ sửa được."
Thanh Thư gật đầu nói: "Vâng, lão sư."
Kiếp trước Thôi Oánh Tuyết tìm được lão tiên sinh kia cũng là một tú tài, kết quả so với lão sư của nàng hiện giờ thì kém xa.
(Truyện đăng tại [email protected]ục Lam)
Sau khi luyện chữ mất hai khắc đồng hồ, Phó Nhiễm dẫn theo Thanh Thư sang sương phòng bên phải. Trong sương phòng này có đặt các loại nhạc cụ như cổ cầm, đàn tranh, tì bà, sáo trúc, huyên (sáo huân).
"Trong những loại nhạc khí này, con có thể chọn một đến hai loại khác nhau để học."
Thanh Thư suy nghĩ hồi lâu, nhưng vẫn không thể đưa ra quyết định.
Phó Nhiễm vừa cười vừa nói: "Không sao, nếu học xong, cảm thấy không hợp với con thì đến lúc đó chúng ta sẽ đổi lại."
"Lão sư, vậy con học đàn."
Thanh Thư cảm thấy nữ tử biết đánh đàn là một chuyện rất tao nhã. Hơn nữa, học xong thì sau này còn có thể dạy con cái.
Cố lão phu nhân cùng Cố Nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-han-the-lam-sao-pha/379414/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.