Thanh thư nhìn phật châu trong tay Vô Trần đại sư, tâm tư xoay chuyển hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm hỏi: "Đại sư, có thể tặng cho ta phật châu trong tay người được không?"
Vô Trần đại sư ngừng vân vê phật châu trong tay, nhưng rất nhanh lại khôi phục như lúc ban đầu.
Cố lão thái thái lắm lấy tay Thanh thư, vẻ mặt sợ hãi nói: "Đại sư, đứa bé này nhỏ tuổi không hiểu chuyện mạo phạm người, kính xin đại sư thứ lỗi."
Lá gan đứa bé này thật là càng lúc càng lớn, lại dám nói muốn lấy đồ của Vô Trần đại sư.
Thanh Thư không muốn cứ vậy từ bỏ, nhìn Vô Trần đại sư nói: "Đại sư, tổ mẫu ta nói ta bị yêu tà quấn thân, mời tiên cô trừ tà cho ta. Ta vừa uống nước bùa của tiên cô kia đã đau bụng, suýt chút nữa đã chết. Đại sư, ta sợ trở về nữa, tổ mẫu ta sẽ còn ép ta uống nước bùa."
Nói xong, Thanh thư quỳ trên mặt đất khóc nói: "Đại sư, xin người hãy cứu ta đi!"
Lời này nửa thật nửa giả, nàng có điều kiêng dè. Chẳng qua không phải kiêng dè Lâm lão thái thái mà là Cố Nhàn. Mặc dù Cố Nhàn làm nàng thất vọng, nhưng suy cho cùng vẫn là mẹ ruột nàng. Nếu Cố Nhàn cho rằng nàng bị yêu tà quấn thân, vậy chết là cái chắc.
Lúc vừa trở về, nàng không muốn sống. Nhưng giờ có Cố lão thái thái thương yêu nàng như bảo bối, Thanh Thư muốn sống tiếp thập tốt.
Người xuất gia lòng dạ từ bi, Vô Trần đại sư nghe thế tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-han-the-lam-sao-pha/379373/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.