Cổ Ly tiếp lời Cổ Hạo Danh gật gật đầu, ra vẻ đàng hoàng trên dưới đánh giá Cổ Hạo Nhiên một lượt sau đó nói: "Nói cũng đúng, tiểu lục nhà ta nếu rời khỏi Điệp Y thì sao chịu nổi a, ta không biết mười tám năm qua tiểu lục trải qua thế nào, các ngươi nói xem trước đây hắn có phải là mộng du trải qua mười tám năm không?" Lại một tràng cười lớn, đến cả Điệp Y cũng nhàn nhạt cười nhìn Cổ Hạo Nhiên.
Cổ Hạo Nhiên đưa tay véo má Điệp Y, ôm qua rồi hôn một cái sau đó quay đầu nhìn Cổ Ly nói: "Người bớt ly gián tình cảm giữa phu thê bọn ta, ta chính là mộng du mười tám năm thì thế nào? Ta chính là không xa Điệp Y được, để cho người ngưỡng mộ đi."
Cổ Chấn thấy mấy người họ đã bắt đầu đấu khẩu, bất giác lặng lẽ lắc đầu nói: "Được rồi, tiểu lục đi vậy, Ảnh Thúc hắn là người rành nhất, tiểu lục, nên nhớ, Thục vương của Lý quận không phải là người dễ đối phó, Hữu tướng bên này mấy ngày nay bọn ta đều đã đi thăm dò qua, không có chút manh mối nào, chỉ còn biết đi xem xem bên đó có chỗ sơ hở nào không, tương đối nguy hiểm, tiểu lục, tự mình cẩn thận."
Vì triều đình của Ảnh Thúc và các Phiên vương nối liền một mạch, cho nên trung thần trong triều đình không thể câu kết với Phiên vương, nếu câu kết là đại tội chém đầu diệt môn, cho nên có thể tưởng tượng loại chuyện cơ mật này, muốn để Cổ Hạo Nhiên đi tìm ra cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1612043/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.