Việc cái tên cả người máu me đầm đìa này vẫn luôn đi theo mình, Liễu Hạ Vi rất rõ ràng.Chỉ là để xem cái tên định giở trò gì nên vẫn luôn giả vờ không biết.Thấy hắn giữa đường nhảy ra chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân, Liễu Hạ Vi khịt mũi coi thường.Cái trò vặt vãnh cô đã xem qua không biết bao nhiêu lần.Hắn muốn diễn thì cứ để hắn diễn đi, dù sao cô cũng đâu có trả cát xê.Thế nhưng đến giờ cô bỗng cảm thấy có gì đó không thích hợp.Diễn chân thực vậy sao?Đánh nữa có thể chết người đó.Mà dù không chết e rằng cũng tàn phế cả đời đi.Là người luyện võ, Liễu Hạ Vi rất rõ ràng những chỗ Vương Thiên Quân bị đánh toàn là chỗ hiểm.Hơn nữa lực đánh không nhẹ, nhưng nếu chỉ thế thôi thì cô cũng không thèm quan tâm.Vấn đề là cái đám người điên này vẫn còn muốn đánh tiếp, không sợ chết người sao?Liễu Hạ Vi nhíu mày, dùng chân hất cây gậy trong tay Vương Thiên Quân lên tay cầm.Gã nãy thật sự không còn tí sức nào, cô dùng lực nhẹ như vậy cũng có thể đoạt được cây gậy trong tay hắn, như là cây gậy vốn dĩ không có ai cầm vậy.Những tên điên kia vẫn liên tục hô hào và ra đòn, Liễu Hạ Vi liền nhảy đến phía Vương Thiên Quân, nhanh nhẹn đánh ra hai đòn vào hai tên côn đồ gần nhất.Hai đòn này vừa nhanh vừa mạnh, cũng đánh vào những vị trí hiểm yếu.Hai tên bị đánh lập tức mất sức chiến đấu, ngã lăn ra.Thấy Liễu Hạ Vi nhảy ra, cái tay tóc đỏ cầm đầu hơi mất bình tĩnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-bon-cong-chua/3899988/chuong-6.html